17.6.17

[32 tuổi] 6

  Chương 6:

Tôi quan sát dưới lớp một chút, mấy chục con mắt chớp chớp nhìn chằm chằm tôi, tôi không thể không ho nhẹ một tiếng che giấu đi sự căng thẳng của mình.



Thầy Phùng, thương thế của thầy đã tốt lên chưa?” Một nữ sinh đáng yêu lên tiếng.



Nghe có người hỏi thăm mình, tôi vẫn là rất cao hứng, lập tức trả lời: “Không sao cả, cám ơn em quan tâm.”



Thầy cảm ơn bạn ấy làm gì , chúng em cũng đều rất quan tâm đến thầy.” Một nam sinh trêu trọc tôi, mà nữ sinh trước đó vừa mới hỏi thăm, khuôn mặt đã đỏ bừng lên.




Tôi có chút lúng túng cười cười: “Đương nhiên, cũng cảm ơn mọi người đã quan tâm.” Bên dưới bục giảng một mảnh im lặng, tôi giả vờ ho khan một tiếng, cúi đầu mở máy vi tính.



Mở máy chiếu, tôi mới ngẩng đầu lên nói với các vị ‘đại gia’ kia: “Mọi người đều biết sắp có đợt thi, những thứ này là nội dung thi, các em đem về hảo hảo ôn tập, đề thi đều nằm ở bên trong.”



Bọn học sinh bắt đầu lục lọi, tìm bút, vở. Tôi ngồi ở trên ghế, mới thở một hơi, thì có một nam học sinh giơ tay lên nói: “Thầy Phùng, thầy có phải là cầm nhầm USB không ? Tại sao em xem đều không hiểu?”



Tôi quay đầu nhìn tài liệu trong USB một chút, không sai a, cái này là do Trần Cương đưa cho ta mà, vì vậy tôi trả lời: “Không cầm nhầm, chính là cái này.”



Tại sao chúng em đều xem không hiểu .” Nam sinh ban nãy có chút khinh bĩ nói.



Đã sớm nghe nói đám nhóc này trong lớp không chịu học, bao nhiêu thanh xuân tuổi trẻ đều dành để cúp học đi chơi, mua quần áo, nói chuyện tình yêu, bây giờ nhìn lại, đúng là một đám lười học, ngay cả nội dung ôn thi mà cũng không hiểu, thế nào cũng có người trong đám này không qua nỗi đợt thi này cho mà xem.



Tôi đứng lên, bắt chước giáo viên chủ nhiệm cấp ba của mình, ‘lên lớp’ các các vị đại gia đây một trận.



Tôi nói các em nha” tôi nghiêm túc nói, “Bình thường lên lớp không chịu nghe giảng, đến khi thi mới biết lo. Nếu thi là một trận chiến, mấy người chắc chắn trở thành tù binh của kẻ địch! Đến lúc đó tôi không cần các người cái gì mà bảo vệ cơ mật quốc gia, tôi chỉ hi vọng các người đừng bao giờ nói các người là học trò của tôi! Các người nói xem không hiểu nội dung thi, cái này có thể trách ai? Đây là đề thi tôi cùng Trần Cương lão sư đã thảo luận cùng nhau, chúng tôi đều biết năng lực của mỗi người, không thể làm khó các em được, kết quả nội dung đơn giản như vậy mà cũng không hiểu, các em xứng với tiền mà cha mẹ các em khổ cực làm ra để cho  các em ăn học sao?”



Nhưng thưa thầy…” Nữ sinh ban nãy hỏi thăm tôi lên tiếng.



Tôi không chờ cô bé ấy nói xong liền đánh gãy lời nói của nữ sinh đó: “Không có nhưng nhị gì cả! Nội dung ôn thi sẽ không sửa lại, cũng sẽ không lại rút nhỏ phạm vi, các em chỉ cần chép lại rồi hảo hảo ôn tập! Nếu tiếp tục tranh cãi với tôi thì mỗi người một con số 0 vào sổ!”



Vẫn là chiêu này hữu hiệu, bọn học sinh tuy rằng gương mặt không phục, nhưng không ai dám hỏi nhiều.



Tôi ngồi trên ghế một hồi, cảm thấy chán đến phát điên, liền đi xuống lớp quan sát. Khi đi đến trước mặt một tên nam sinh mặt láo toét, tôi phát hiện cậu ta ngay cả vở cũng không thèm lấy ra, chỉ lo chơi điện thoại di động.



Này, em tại sao không chép bài?” Tôi nói khẽ nói với cậu ta.



Cậu ta đang bận chơi game thì ngẩng đầu nhìn tôi liếc mắt một cái, dùng cằm chỉ nữ sinh bên cạnh: “Có bạn gái của em ở đây, chữ cô ấy so với chữ emrõ dễ đọc hơn.”



Nữ sinh bị hắn nhắc tới ngượng ngùng nhìn tôi một cái, liền nhanh chóng vùi đầu chép bài tiếp.



Tôi nhíu nhíu mày, tiếp tục hỏi: “Để cho nữ sinh làm giúp em, em không thấy xấu hổ sao?”



Ha?” Nam sinh lộ ra biểu tình khinh miệt, “Chỉ là chép bài thôi mà, thầy đừng có mà từ bé xé ra to chứ?”



Nếu như tôi có bạn trai như em vậy, tôi nhất định…” Nói đến câu này, tôi chợt nhớ tới Hoa Thông Phi. .. Ai, sao tôi có cảm giác ta đem nam sinh này so sánh với Hoa Thông Phi hình như có chút giống nhau đi… Mười lăm năm sau chính mình lại kết giao với loại người như này, sự thật này làm cho tôi ảo não cũng hối hận.



Thầy nhất định sẽ thế nào?” Nam sinh chờ thật lâu không nghe được câu cuối, chủ động hỏi tôi.



Ly hôn! Tôi nhất định muốn cùng hắn ly hôn!” Tôi nắm chặt nắm đấm, ở trong lòng căm giận, không nghĩ tới cư nhiên không cẩn thận đem lời trong lòng nói ra hết.



“… Thầy vẫn ổn chứ?” Nam sinh bị tôi hù dọa, một mặt kinh ngạc nhìn tôi.



Khụ, tôi không sao… Em học tập cho giỏi đừng có ham chơi! Bây giờ là thời gian học a!” Tôi đem điện thoại di động của hắn đoạt đi, “Điện thoại di động trước tiên để ở chỗ tôi, hết giờ học lại cho em.”



Này, thầy…” Cậu ta ở phía sau gọi tôi, tôi không thèm nhìn, trở về chỗ ngồi của mình, đem điện thoại di động để trên bục giảng.



Chép xong hết chưa? Tôi qua trang mới .” Tôi kéo ra một trang tài liệu mới, đồng thời lơ đãng liếc nhìn cửa, thấy một cái bóng đi ngang qua. Tôi hơi nghi hoặc đi tới cửa coi, kết quả không có ai, lẽ nào tôi bị ảo giác?



Hết tiết học, tôi trở lại văn phòng, nhìn thấy Hoa Thông Phi thảnh thơi mà ngồi ở bàn làm việc của tôi chơi máy vi tính. Tôi đi tới, hắn ngẩng đầu nhìn: “Tan lớp? Cảm giác thế nào?”



Rất được, tôi vừa ôn tập vừa ‘lên lớp’ đám học sinh kia.” Tôi không chút nào khiêm tốn trả lời, đồng thời ló đầu qua thấy hắn đang chơi cái trò gì “Đây là trò gì? Tôi cũng muốn chơi, cậu dạy tôi chơi đi.”



Hắn đem chỗ ngồi nhường lại cho tôi, tôi sau khi ngồi xuống, hắn đứng ở phía sau, một tay cầm lấy tay tôi để lên con chuột, một tay chống trên bàn: “Điểm này, nhấn hai lần, đúng, nhấn cái kia…”



Uy, trưa rồi mà hai người còn không đi ăn cơm, ở đây tình tứ ?” Một nữ giáo viên vừa bước vào cửa trêu chọc bọn tôi.



Tôi từ màn hình máy vi tính ngẩng đầu lên, nhìn một chút, thấy mình đang ngồi trong lòng Hoa Thông Phi, vừa định đem Hoa Thông Phi đẩy ra, lại bị hắn giành dính sát lại. Tôi đang muốn phát hỏa, hắn lại ở bên tai tôi nói nhỏ, đúng lúc ngăn tôi lại: “Đây là Phạm Mai Thanh, là người dạy thế em mấy tiết trước . Cảm ơn người ta đi.”



Tôi nghi hoặc mà đứng lên, hướng Phạm Mai Thanh nói: “Cảm ơn cô đã dạy thế tiết của tôi.”



Khách khí như vậy làm gì? Lúc tôi kết hôn thầy cũng dạy thay tôi không ít tiết.” Cô ta đi đến bàn làm việc hỏi, “Đúng rồi, các người sao không đi ăn cơm?”



Chúng tôi đang định đi.” Hoa Thông Phi kéo tôi, “Vậy chúng tôi đi trước.”



Được rồi.” Cô áy phất phất tay.



Giáo viên ban nãy dạy thay tôi sao? Nhưng tại sao Trần Cương lại nói cậu ta mới là người dạy thế tôi?.” Tôi gãi đầu một cái, có chút không rõ.



Trần Cương? Làm sao có khả năng? Trần Cương là giáo sư tiếng Pháp, không thể thay em dạy tiếng Tây Ban Nha a. Anh mới vừa mới hỏi hiệu trưởng, hiệu trưởng nói cho anh biết là giáo viên Phạm.” Hoa Thông Phi hồi tôi.



Nhưng là, hắn ta còn đưa cho tôi cái USB, nói là nội dung ôn thi, nói tôi chỉ cần cho học sinh chép là tốt rồi. Hắn còn nói, đây là đề thi mà tôi với hắn cùng thảo luận.”



Hoa Thông Phi trên mặt cũng lộ ra biểu tình nghi ngờ: “Chưa từng nghe nói Trần Cương còn có thể dạy tiếng Tây Ban Nha, hơn nữa chương trình dạy học của em chắc không cần dùng tiếng Pháp đâu, sao lại thảo luận cùng Trần Cương chứ?”



A… Thật quỷ dị… Kết hợp những chuyện xảy ra trong buổi trưa hôm nay, Trần Cương cùng Triệu Bác Văn đồng thời lừa gạt tôi, tôi tựa hồ nghĩ tới một khả năng…



Trần Cương cùng Triệu Bác Văn với tôi có quan hệ thế nào?” Tôi hỏi Hoa Thông Phi.



Hắn suy nghĩ một chút, nói: “Quan hệ rất tốt, chúng ta là bằng hữu thân thiết, nên bọn họ cũng hay bày ra một vài trò cười nho nhỏ.”



Cho nên giữa trưa tôi liền bị bọn họ biến thành trò cười hai lần? !” Quá sỉ nhục sự thông minh của tôi rồi!



Xảy ra chuyện gì?” Hoa Thông Phi không hiểu nhìn tôi.



Buổi sáng lúc tôi lên lớp, Trần Cường còn đưa cho tôi cái USB, có học sinh nói xem không hiểu, tôi còn tưởng bởi vì bọn họ bình thường không có nghe giảng bài, còn đem bọn họ dạy bảo một trận, bây giờ nghĩ lại, rất có thể…”



Trần Cương đưa cho em là nội dung ôn thi tiếng Pháp?”



Bingo! Lần này thật mất mặt… Lần sau có tiết tôi phải làm sao đây …” Tôi có chút ủ rũ cúi đầu.



Có cách mà ” Hoa Thông Phi vỗ vỗ vai tôi, “Tiết học sau cùng học sinh nói, thử thách năng lực của bọn họ xem có phân biệt được tiếng Tây Ban Nha cùng tiếng Pháp hay không, nếu tất cả đều thông qua, em sẽ thêm điểm cho mấy tên nhóc đó, sau đó đem nội dung ôn thi thật cho họ chép.”



Cái này cũng được sao?” Tôi có chút hoài nghi về tính khả thi của phương pháp này.



Hoa Thông Phi bảo: “Yên tâm đi, học sinh chỉ cần được em thêm điểm, bọn họ cũng không quản em dùng lí do gì.”



Vậy cũng tốt…” Nói xong câu này, tôi liền hơi ngượng ngùng mà nói thêm một câu, “Cám ơn cậu giúp tôi nghĩ cách.”



Hoa Thông Phi cười đến đặc biệt ôn nhu: “Bởi vì em là người yêu của anh mà, vì em, cái gì anh cũng sẽ làm.”



Nhìn thấy nụ cười của hắn, tôi có chút thất thần, chờ phục hồi tinh thần lại mới nói: “Trần Cương bọn họ thật quá đáng, cư nhiên dám lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhất định phải nghĩ biện pháp giáo huấn bọn họ mới được.”



Nói rất đúng, ” Hoa Thông Phi phụ họa, “Bất quá bây giờ chúng ta đi ăn cơm trước, còn những việc này chúng ta vừa ăn cơm vừa nghĩ  cách đi?”



Tôi gật đầu, bước nhanh đuổi theo hắn.



Đến nhà ăn, chúng tôi tìm chỗ ngồi xuống, tôi phát hiện bên cạnh mình là nam sinh tranh cãi cùng tôi hồi sáng. Nam sinh hỏi thăm tôi một chút, liền cùng đồng học của hắn hàn huyên.



Ầy, ăn cái này nhiều một chút.” Hoa Thông Phi đem đồ ăn trong phần ăn của hắn gắp cho tôi.



Tôi nhìn hắn, lại quay qua nam sinh kia, cuối cùng nói với hắn: “Thật là kỳ quái. Trước kia cậu giống như cái tên nam sinh này tính tình thối tha, nhưng tại sao mười lăm năm sau cậu lại làm cho tôi cảm thấy rất tin cậy.”



Có đúng không? Có phải là em lại cảm thấy yêu anh thêm lần nữa không?” Hoa Thông Phi giống như đang đùa nói, nhưng mà từ trong mắt hắn, tôi thấy được sự nghiêm túc cùng mong đợi.



Tôi không trả lời, gắp món ăn nhét vào trong miệng: “Ai nha, phòng ăn cũng không tồi .” Tôi cố ý đổi chủ đề, mà ngồi ở đối diện, Hoa Thông Phi tựa hồ như hiểu cái gì đó, liền cười khẽ vài tiếng.



Tôi ở trong lòng nhiều lần nhắc nhở chính mình, tôi không là đồng tính luyến, nhưng lại không nhịn được nghĩ, hiện tại Hoa Thông Phi yêu thích tôi thì không có gì là lạ, mà trước đây hắn làm sao theo đuổi tôi được nhỉ ? Vốn là tôi cảm thấy được ở lại khoảng thời gian 15 năm sau quả thật không tệ, nhưng là bây giờ, tôi lại muốn trở lại 15 năm trước, đi tìm hiểu toàn bộ quá trình cùng hắn kết giao. Nhưng là, tôi còn có thể trở về quá khứ sao?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Nếu có sai sót mong mọi người giúp đỡ
- Mọi người comment ủng hộ tui với, nhà tui đìu hiu quá QAQ...
- Mọi người bấm Thông báo cho tôi để 888 với tui nha QAQ...