17.6.17

[32 tuổi] 8

Chương 8:

Tôi ngồi trên xe, Hoa Thông Phi lái xe, điện thoại di động của tôi vang lên, trên đó hiển thị một từ ‘Mẹ’. Tôi có chút hiếu kỳ không biết là “Mẹ chồng” hay là mẹ ruột.



Alo.” Tôi nhận điện thoại, Hoa Thông Phi quay đầu tò mò nhìn.



Này, tiểu tử thúi, mẹ và ba con đang trên đường về, con có ở nhà không a?” Tiếng nói quen thuộc này làm cho cả người tôi run rẩy run một cái.



Mẹ!”




A? Ai ai, là mẹ, con đang gào rú cái gì đấy, thật là, làm mẹ giật cả mình.”



Mẹ, mẹ định tới thăm con sao ?”



Phải , con có ở nhà không?”



Có a, có a, ba mẹ tới đi. con nhớ hai người muốn chết rồi!”



Cúp điện thoại, tôi lắc lắc Hoa Thông Phi kích động nói: “Ba mẹ tôi tới thăm tôi! Ba mẹ tôi tới thăm tôi đó! Cậu phải xin nghỉ giúp tôi nha! Tôi muốn ở nhà đợi bọn họ!”



Hoa Thông Phi thật vất vả mới thoát khỏi mấy cái lắc của tôi, có chút bất đắc dĩ nói: “Đã biết đã biết, anh sẽ xin nghĩ giúp em.”



Tôi về nhà đây, đại thúc ngoan ngoãn đi làm nha!” Tôi nhảy xuống xe, phất tay với hắn, chạy vội chạy về nhà.



Tôi ở trong nhà đứng ngồi không yên, nghe tiếng chuông cửa vang lên, lập tức vọt ra ngoài mở cửa, kết quả là nhân viên chuyển phát nhanh.



Tiên sinh, chuyển phát nhanh của ngài, mời ký nhận.” Nhân viên chuyển phát nhanh đem một cái hộp đưa cho tôi. Tôi ký tên, cầm hộp lên kiểm tra.



Thứ gì đây a, chắc là của đại thúc biến thái đi?” Tôi ngồi trên ghế salông đem hộp mở ra, chuông cửa liền vang lên lần nữa, tôi nhanh chóng xông ra cửa, đứng ngoài cửa là hai người trung niên.



Ba! Mẹ!” Tôi lập tức nhào tới, đem hai người họ ôm chặt, hai người bọn họ bị tôi làm cho có chút khó hiểu.



Dẫn hai người vào phòng khách ngồi xuống, tôi đi châm trà cho bọn họ. Lúc tôi đem trà bưng lên, cha tôi cầm lấy cái hộp ban nãy mở ra xem.



Cha tôi mắt bị viễn thị, híp mắt lại để đồ vật xa xa một chút xem xét.



Gel bôi trơn hương Socola?. Cái tên tiểu tử thúi này! Thứ này có thể tùy tiện để ở ngoài đây sao? !” Cha đem gel bôi trơn bỏ lại trong hộp, trừng tôi nói.



Tôi đang bưng trà thì tay run một cái, đem trà hất lên cánh tay, rất nóng a, tôi đau nên liền “Ngao” lên một tiếng.



Ai nha, mau bỏ xuống mau bỏ xuống.” Mẹ tôi tiếp nhận ly trà, “Ông lớn tiếng với con như vậy làm gì? Nơi này không có người ngoài.”



Không có người ngoài cũng không thể đem thứ này để ở mấy nơi như vầy chứ? Nếu có khách tới mà nhìn thấy thì làm sao hả?”



Người tuổi trẻ bây giờ đều rất phóng khoáng, sẽ không để ý đâu.” Mẹ không thèm để ý tới ba ba, quay đầu nói với tôi, “Con đứng ngốc ở chỗ này làm gì? Có bị bỏng không? Nhanh đi ngâm nước lạnh đi.”



Tôi bị mẹ kéo đi ngâm nước, tôi lơ đãng ngẩng đầu nhìn thấy ở thái dương bà đã có tóc bạc, tôi có chút sững sờ.



Mẹ, mẹ có tóc bạc .” Tôi không tự chủ nói ra.



Mẹ ta không chút nào để ý nói: “Đã sớm có, con cũng không phải là mới biết.”



Tôi có chút khó tin, ở mười lăm năm trước, tóc mẹ tôi vẫn là đen thui và toả sáng.



Trở lại phòng khách, cha đang xem báo, nhìn thấy mẹ và tôi đi ra, giống như không chút nào để ý nói: “Tay không có bị bỏng chứ?”



Không có, con một nam hài tử… Ạch… Đại nam nhân, chút chuyện nhỏ này thì có đáng là gì.” Tôi bắt đầu biểu diễn cho họ xem.



Cha gật gật đầu: “Hai ngày nữa cha mẹ ra nước ngoài du lịch, chờ con cùng Thông Phi được  nghỉ phép, đến lúc đó hai đứa đi tìm cha mẹ đi?”



Hảo, hai người muốn đi đâu?” Tôi không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.



Tôi với cha mẹ ngồi tâm sự rất lâu cho đến lúc Hoa Thông Phi tan tầm, ăn xong cơm tối bọn tôi tiễn họ ra cửa.



Được rồi, không cần tiễn, sẽ làm lỡ một ngày làm việc của con.” Cha hướng tôi vung vung tay.



Không làm lỡ không làm lỡ, bồi cha mẹ mới là quan trọng!” Đại khái là vẻ mặt của tôi quá mức nghiêm túc, cha mẹ ta đều nỡ nụ cười.



Tiểu tử thúi hôm nay sao lại giống đứa con nít như vậy chứ, còn theo chúng ta làm nũng .” Mẹ che miệng nói với cha.



Cha cũng cười: “Như vậy cũng rất tốt, con cái trong mắt cha mẹ vĩnh viễn là đứa con nít mà.”



Nhìn theo bọn họ rời đi, tôi có chút thương cảm mà nói với Hoa Thông Phi: “Hiện tại cha mẹ tôi, thật sự trở thành ‘Lão’ cha, ‘Lão’ mẹ rồi.”



Hoa Thông Phi ôm tôi an ủi: “Nhưng nhìn em lớn lên có cuộc sống thành công như vậy, bọn họ rất vui mừng a.”



Đúng rồi, ngày hôm nay em không có đi dạy, Trần Cương cùng Triệu Văn Bác còn hỏi anh em bị làm sao vậy, rất lo lắng cho thương thể của em đấy.” Hoa Thông Phi hướng tôi báo cáo mọi việc của hôm nay.



Không nghĩ tới bọn họ còn có chút lương tâm.” Ta có chút ít cảm động nói.



Bọn họ vốn là bằng hữu của chúng ta mà, chỉ là họ thích làm ra mấy trò cười nhỏ thôi .”



Tôi bỗng nhiên có chút nhớ Lý Viễn Đào … Bây giờ tôi cũng không phải lên lớp , cậu dẫn tôi đi xem cậu ta một chút đi?” Tôi hướng Hoa Thông Phi chớp mắt a chớp mắt, Hoa Thông Phi lại lộ ra biểu tình khổ sở.



Em cùng Lý Viễn Đào đã lâu không còn liên lạc.” Hắn cuối cùng cũng nói chuyện.



Tôi trợn mắt lên: “Không thể! Cậu ấy là bạn thân nhất của tôi hồi cấp ba mà, không thể nào mất liên lạc được?”



Chuyện này kì thực rất là bình thường, các người lên đại học không học chung,  tự nhiên sẽ ít liên lạc với nhau, mỗi người đều có bằng hữu mới…”



Mới không phải như vậy!” Tôi đánh gãy hắn, “Tôi cùng Lý Viễn Đào đã hứa sẽ làm anh em với nhau suốt đời mà. Chúng tôi không thể mất liên lạc được!”



Hoa Thông Phi khuyên nửa ngày tôi vẫn không tin hắn, tôi muốn hắn mang Lý Viễn Đào về đây gặp tôi.



Cuối tuần này được nghĩ phép, anh sẽ đi gặp đám bạn cấp ba hỏi bọn họ có muốn họp lớp hay không?.” Hoa Thông Phi cuối cùng bất đắc dĩ nói.



Hảo hảo !” Tôi mãnh liệt gật đầu, “Có thể gặp lại mấy người bạn cũ thật là tốt quá!”



Kỳ thực qua 15 năm bọn họ cũng sẽ thay đổi, không ai còn  như trước đâu” Hoa Thông Phi bỗng nhiên có chút câu nệ nói.



Tôi gật gật đầu: “Tôi biết, tôi cũng phải đứa con nít mà không biết cái này”



Em biết là tốt rồi. Kia… Bây giờ anh liên hệ với một số bạn học cũ thử xem .” Hắn tiến vào phòng, mở máy vi tính ra.



Tôi nằm nhoài trên lưng hắn tán gẫu: “Ai, không lẽ gặp nhau rồi lại tán gẫu như mấy tiểu hài tử sao.”



Đều là người thành gia lập nghiệp, đương nhiên cũng sẽ có tán gẫu này nọ, nhưng không chơi đùa như hồi cấp ba đâu mà ở đó tiểu hài tử ” Hoa Thông Phi phản bác.



Tôi từ sau lưng hắn đứng dậy, còn Hoa Thông Phi không để ý ta, tay gõ bàn phím thật nhanh



Hảo!” Một lát sau hắn xoay đầu lại nói cho tôi biết, “Cuối tuần này, tổ chức gặp mặt , đa số đồng học đều sẽ đến.”



Quá tốt rồi!” Tôi nhảy dựng lên, “Phải hảo hảo chuẩn bị trang phục mới được.” Tôi chạy đến tủ quần áo.



Tôi khoa tay múa chân mặc thử đồ, Hoa Thông Phi đem cái hộp chuyển phát nhanh ban nãy vào phòng: “Sao lại quăng cái này dưới gầm tủ a ?”



Tôi ném quần áo trở lại tủ, chỉ vào hắn mà mắng to: “Đều là tại cậu hết! Ở trên mạng mua những thứ đồ này, hại tôi bị cha nhìn thấy mắng cho một trận!”



Liên quan gì tới anh? Rõ ràng là em mua ở trên mạng, ngày hôm nay mới đưa tới.” Hắn đem cái hộp cất vào trong tủ.



Lừa người! Rõ ràng biên lai ghi tên của cậu!” Tôi đem biên lai giơ lên trước mắt hắn để cho hắn nhìn rõ ràng.



Hắn đem biên lai trước mắt lấy lại xem, cực kỳ bình tĩnh mà nói: “Là em lấy tài khoản của anh đặt hàng, còn viết anh là người nhận. Mùi vị này là do em chọn,  không tin hay là bây giờ chúng ta thử đi?”



Tôi bị hắn hù dọa, nhảy dựng: “Nằm mơ! Cậu đã nói trước khi tôi khôi phục kí ức sẽ không làm gì tôi mà! Cậu định thất hứa sao hả?”



Hắn thở dài nằm ngã ở trên giường: “Hảo hảo, ai bảo anh là quân tử làm gì a? Bất quá, nếu em cả đời không khôi phục được, chắc anh sẽ bị nghẹn chết.”



Tôi do dự một chút, đi tới chọc chọc hắn: “Đại thúc, cho dù là như vậy, cậu cũng phải ráng nhịn, nếu cậu dám làm tôi, tôi mai mốt có xuyên về 15 năm trước, lúc đó tôi sẽ không thèm để ý tới cậu đâu .”



Hắn thừa dịp tôi chưa chuẩn bị gì cả, ôm chặt tôi vào lòng: “Hiếm khi em nói chuyện kiểu như vậy a, đột nhiên anh cảm thấy em thật là đáng yêu mà!”



Tôi giãy giụa nửa ngày mới thoát ra khỏi lòng ngực hắn, lui ra sau cách hắn xa xa: “Đại thúc cậu đừng có được voi đòi tiên!”



Hắn vẫy vẫy tay: “Anh biết rồi, mau tới đây ngủ đi.”



Tôi rụt rè bước qua, tay bỗng nhiên bị hắn nắm chặt. Tôi quay đầu,  ánh mắt hắn đen láy chăm chú nhìn vào tôi: “Cho dù bọn họ có rời khỏi em, không cần em nữa, thì vẫn còn có anh, anh vĩnh viễn sẽ ở bên cạnh em.”



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Nếu có sai sót mong mọi người giúp đỡ
- Mọi người comment ủng hộ tui với, nhà tui đìu hiu quá QAQ...
- Mọi người bấm Thông báo cho tôi để 888 với tui nha QAQ...